Tôi vừa đọc xong cuốn Đời ngắn đừng ngủ
dài của Robin Sharma. Một cuốn sách tuyệt vời. Đây là lần thứ hai tôi
đọc cuốn sách này, càng đọc tôi càng chiêm nghiệm ra nhiều điều. Nhưng có lẽ
điều cốt lõi nhất mà cuốn sách đề cập đến đã khiến cho tôi bị chấn động mạnh,
đó chính là tư tưởng đừng lựa chọn những điều dễ dàng trong cuộc sống để rồi
sống một cuộc đời tầm thường, đừng lãng phí những điều tốt đẹp của chính bản
thân mình. Càng đọc tôi càng thấm thía điều này, bởi lẽ, trong những năm qua,
tôi đã làm chính xác những điều tác giả khuyên chúng ta không nên làm, đó là,
lãng phí bản thân, lãng phí cuộc đời. Cuốn sách khiến tôi phải suy nghĩ rất
nhiều. Tôi đã đọc đi đọc lại những câu như thế này:
“Những lựa chọn hàng ngày
sẽ khắc họa định mệnh mỗi người. Từng ngày. Từng tuần. Từng tháng. Từng năm”.
“Cuộc sống ưu đãi những
ai tận lực”.
“Sự thèm muốn được an
nhàn sẽ giết chết niềm đam mê của con người.”
“Có những cơ hội không
bao giờ trở lại. Đừng lựa chọn sự hối tiếc”.
“Hãy làm hết sức – rồi để
cuộc đời làm phần còn lại”.
“Đừng chịu an phận. Học
nhiều hơn, đọc nhiều hơn. Phải khỏe mạnh –không, phải cực kỳ khỏe mạnh (buồn
thay người ta chỉ quan tâm đến sức khỏe một khi đã đánh mất nó). Hãy nổi bật
với công việc mình làm. Hãy giỏi tay nghề đến nỗi công ty sẽ đình trệ nếu không
có bạn. Hãy thân thiện hết mức. Hãy biết thông cảm và đầy lòng trắc ẩn. Hãy tài
giỏi và dễ mến”.
“Sự tự do tuyệt đối của
con người: khả năng lựa chọn cách đáp trả và giải quyết bất cứ sự việc nào xảy
đến với ta. Chúng ta có thể tìm kiếm điều tốt đẹp hoặc để bị ám ảnh bởi những
điều tồi tệ. Frankl đã viết: “Người ta có thể lấy đi tất cả trừ một thứ, một
quyền tự do cuối cùng của con người: lựa chọn thái độ trước những hoàn cảnh ập
đến, lựa chọn một lối đi.”
“Những người trên 65 tuổi
khi được hỏi ‘nếu sống lại cuộc đời, bạn sẽ sống khác ra sao?’ và họ nói ba
điều: Tôi sẽ dành thời gian để dừng lại và hỏi những câu hỏi quan trọng. Tôi sẽ
can đảm hơn và chấp nhận nhiều rủi ro hơn trong công việc và tình yêu. Tôi sẽ
sống có mục đích – để tạo nên sự khác biệt.” Đó là tất cả ý nghĩa.
Có những câu hỏi khiến
tôi giật mình và thức tỉnh:
“Tại sao nhiều người cố
tình không muốn nổi bật?”
“Có một điều gì tôi sẽ
làm hôm nay để sau khi thực hiện, cuộc sống, sự nghiệp cũng như bản thân tôi sẽ
tiến lên cấp độ mới?”.
“Di sản nào bạn tạo nên
trong đời để thế hệ mai sau sẽ biết bạn từng tồn tại? Bạn sẽ thực hiện hành
động cao quý nào, thái độ can trường nào ngay tại Giây Phút Này để giải phóng
cho sự vĩ đại đang ngủ say trong bạn, giúp nó ra trước ánh sáng của Ngày Hôm Nay?
Tài sản quí giá nhất của bạn sẽ trông như thế nào? Và cuối cùng, bạn đã làm gì
với những tài năng mình được ban tặng? Hãy tự vấn lương tâm”.
Những lời khuyên thông thái và những câu
hỏi khiến tôi không thể chỉ đọc và hờ hững lướt qua được. Tôi đã lập danh sách
những rào cản vô hình của tôi, để như tác giả nói “Ý thức về chúng.
Quan sát chúng. Thách thức chúng”. Quan
trọng hơn, tôi đã dành thời gian để nhìn nhận những điều tôi thực sự MUỐN có
trong cuộc đời này.
Người ta vẫn
hay nói rằng, có những cuốn sách có thể thay đổi cuộc đời của một người. Tôi
tin Đời
ngắn đừng ngủ dài là một cuốn sách như thế. 101 phần là 101 lời khuyên
khôn ngoan và chân thành của tác giả để chúng ta có thể hoàn thiện bản thân,
xây dựng một cuộc đời như ta hằng mong muốn. Tôi tin, nếu mỗi chúng ta suy ngẫm
về những điều đó và từng ngày thực hành chúng thì ta sẽ có một cuộc đời tốt đẹp
và phong phú. Tôi thích tinh thần mà cuốn sách này mang lại – tinh thần vượt
lên những rào cản vô hình mà chúng ta đang tự mình dựng lên để ngăn cách mình
với một cuộc sống tốt đẹp hơn mà ta đáng được hưởng. Và không có điều gì là
miễn phí, nếu ta muốn một cuộc đời tốt đẹp thì ta phải chiến đấu để giành được
nó, trong đó, chiến đấu với chính bản thân mình là điều quan trọng nhất, bởi vì “những điều tốt
nhất trong đời đều đòi hỏi nỗ lực, cam kết và kỷ luật”. Nhưng, đừng sợ,
đừng nản chí bởi vì “cái giá của kỷ
luật bao giờ cũng rẻ hơn cái giá của nỗi đau hối tiếc” và “hai mươi năm
sau, bạn sẽ hối tiếc về những gì đã không làm hơn là những gì đã làm. Vậy, hãy
quẳng dây neo đi. Dong buồm xa khỏi bến đỗ an lành. Xuôi theo chiều gió. Thám
hiểm, ước mơ. Khám phá".
Và cuối cùng,
hãy luôn nhớ rằng: “Cuộc đời là để
sống”. Vì thế, “Hãy quên đi những gì người ta từng nói. Đừng
nghe những tư tưởng nhỏ mọn. Hãy bịt tai trước những lời chỉ trích. Hãy tin vào
sự thật: Bạn
sinh ra để làm những điều lớn lao trong đời mình. Để ra ngoài thế giới
và nổi bật lên. Mỗi lần bạn từ chối lời mời gọi ấy, bạn đã phản bội chính bản
thân. Hãy tôn vinh mình. Hãy khiến hôm nay –và cuộc đời –trở nên đặc biệt không
thể nào quên. Một bước nhỏ bé chắc chắn sẽ tạo nên kết quả khổng lồ theo thời
gian. Hãy nhớ con người thật của mình mà bạn được tạo nên để trở thành: một
lãnh đạo không cần danh phận, một con người duy nhất, một người khiến cuộc đời
trở nên tốt đẹp hơn”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét