Một cuốn sách kinh điển của văn học Nhật Bản, cuốn sách đã góp phần đưa tác giả của nó đến với giải thưởng Nobel Văn học danh giá. Được đánh giá là mang một vẻ đẹp u buồn, lãng mạn. Nhưng thú thực đọc Xứ Tuyết tôi không cảm nhận được những nét đẹp tinh tế đó. Tôi chỉ thấy mệt mỏi với những mối quan hệ tù túng, ngột ngạt của các nhân vật trong đó. Tôi cũng không thấy được sức sống dữ dội của nữ nhân vật chính, tôi chỉ thấy một người phụ nữ bị mắc kẹt trong một mối quan hệ không rõ ràng. Và tôi hoàn toàn không hiểu được cái chết được mô tả ở cuối truyện. Có lẽ nào tôi đã đánh mất năng lực thụ cảm cái đẹp trong văn chương? Có thể một ngày nào đó tôi sẽ đọc lại Xứ Tuyết để có cái nhìn khác về tác phẩm này. Chắc chắn là như thế!
Đây là nơi tôi lưu giữ lại những suy nghĩ của mình sau khi đọc những cuốn sách mà tôi tâm đắc. Tôi luôn tin rằng, mỗi cuốn sách là một người bạn sẽ theo ta trong suốt những hành trình trong cuộc đời này.
Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2018
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
[Review] Con đường phía trước - The Road Ahead, Bill Gates
Chúng ta đang bắt đầu thập niên 20 của thế kỷ thứ hai mươi mốt, và những gì ta nghe được nhiều nhất trong những năm này có lẽ...
-
Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa Xoá nhoà hết những điều em hứa Mây đen tới trời chẳng còn xanh nữa Nắng không trong như nắng buổi ban đầu. ...
-
Phương Đông – đối với hầu hết những người Phương Tây, đấy là nơi chứa đầy sự huyền bí, nhưng cũng là nơi của đói nghèo và mọi rợ. Cũng...
-
Một cuốn sách tuyệt vời của một con người tuyệt vời. Tôi ngưỡng mộ cuộc đời của GS Randy Pausch, càng ngưỡng mộ cái cách mà ông và...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét